LỜI CHÚA & SUY NIỆM
CHÚA NHẬT THỨ XV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM C
I. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Sách Đệ nhị luật (30,10-14)
Khi ấy, ông Mô-sê nói với dân Ít-ra-en rằng :
"Anh em hãy nghe tiếng Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, mà giữ những mệnh
lệnh và thánh chỉ Người, ghi trong sách Luật này, miễn là anh em trở về
với Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ. Quả thế, mệnh lệnh
tôi truyền cho anh em hôm nay đây, không vượt quá sức lực hay ngoài tầm tay anh
em. Mệnh lệnh đó không ở trên trời, khiến anh em phải nói : ‘Ai sẽ
lên trời lấy xuống cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe, để chúng tôi đem ra
thực hành ?’ Mệnh lệnh đó cũng không ở bên kia biển, khiến anh em phải nói
: ‘Ai sẽ sang bên kia biển lấy về cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe, để
chúng tôi đem ra thực hành ?’ Thật vậy, lời đó ở rất gần anh em, ngay
trong miệng, trong lòng anh em, để anh em đem ra thực hành.
Bài đọc 2 : Thư thánh Phao-lô gửi tín hữu
Cô-lô-xê (1,15-20)
Đức Giê-su Ki-tô là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử sinh ra
trước mọi loài thụ tạo, vì trong Người, muôn vật được tạo thành trên trời cùng
dưới đất, hữu hình với vô hình. Dẫu là hàng dũng lực thần thiêng hay là bậc
quyền năng thượng giới, tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng nhờ Người và cho
Người. Người có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong Người. Người
cũng là đầu của thân thể, nghĩa là đầu của Hội Thánh ; Người là
khởi nguyên, là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại, để
trong mọi sự Người đứng hàng đầu. Vì Thiên Chúa đã muốn làm cho tất cả sự viên
mãn hiện diện ở nơi Người, cũng như muốn nhờ Người mà làm cho muôn vật được
hoà giải với mình. Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa đã đem lại
bình an cho mọi loài dưới đất và muôn vật trên trời.
Phúc Âm : Tin Mừng theo thánh Lu-ca (10,25-37)
Khi ấy, có người thông luật kia
muốn thử Đức Giêsu mới đứng lên hỏi Người rằng : “Thưa Thầy, tôi phải
làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” Người đáp : “Trong
Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?” 27Ông ấy thưa : “Ngươi
phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực,
và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” Đức Giê-su bảo
ông ta : “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.” Nhưng ông
ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng :
“Nhưng ai là người thân cận của tôi ?” 30Đức Giê-su đáp :
“Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị
rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc
người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con
đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế,
một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà
đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ
người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ
lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của
mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền,
trao cho chủ quán và nói : ‘Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao
nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.’ Vậy theo ông nghĩ,
trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ
cướp ?” Người thông luật trả lời : “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương
xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông hãy đi, và cũng
hãy làm như vậy.”
Người Samaritanô nhân hậu
(Lm. G.B. Trần Văn Hào SDB)
''C |
hỉ có loài vật mới nhẫn tâm ngoảnh mặt lại
trước nỗi đau của đồng loại để chăm chút cho bộ lông mượt mà của nó, còn con
người thì không”. Đây là lời phát biểu của ông Karl Marx, một triết gia vô thần.
Tuy ông ta không tin vào Thiên Chúa, nhưng tự trong thâm tâm, ông vẫn tin vào sức
mạnh của tình yêu, là đạo lý căn bản của cuộc sống làm người. Còn chúng ta thì
sao? Là những người Công giáo, chúng ta tin vào Thiên Chúa, đấng có tên gọi là
‘Tình yêu’, nhưng chúng ta đã thực hành luật yêu thương cụ thể như thế nào? Qua
dụ ngôn bài Tin mừng hôm nay, Chúa cảnh báo tất cả, từ các linh mục, tu sĩ đến
giáo dân, để lay động lương tâm từng người. Người Samaritanô vốn chỉ là người
ngoại đạo mà dân Do thái vẫn coi như thù địch, nhưng đã trở thành chuẩn mẫu để
Chúa Giêsu đưa ra như một tấm gương soi. Sau khi thuật lại câu chuyện về người
Samaritanô nhân hậu, Chúa nói với người thông luật đến hỏi Ngài, cũng như nói với
chúng ta hôm nay: “Ông hãy đi và cũng hãy làm như vậy (c.37).
Một
câu chuyện mang tính thời sự.
Ngày
hôm nay, nếu Đức Giêsu đứng giữa chúng ta và cũng thuật lại giai thoại trên,
Ngài sẽ đem ai ra để làm hình mẫu, bạn hay tôi, linh mục này hay tu sĩ nọ? hay
Chúa lại tiếp tục đưa một người ngoại giáo nào đó ra để mời chúng ta bắt chước?
Đức Cha Bùi Tuần khi đọc bài Tin mừng trên đã viết lại những dòng chia sẻ sau.
“Cứ mỗi lần suy gẫm về câu truyện này, tôi cảm thấy xấu hổ và có chút gì mỉa
mai làm tôi ray rứt. Tôi tưởng rằng khi đưa ra một mẫu gương bác ái, Chúa sẽ bảo
chúng ta hãy nhìn vào gương sáng nơi vị linh mục này hay tu sỹ nọ, nhưng không,
Chúa chỉ đưa ra một người ngoại giáo làm mẫu mực. Càng suy nghĩ tôi càng cảm thấy
hổ thẹn.”
Thầy
tư tế chuyên lo việc đền thờ, nhưng đền thờ đích thực nơi con người, những thụ
tạo được Chúa dựng nên giống hỉnh ảnh Ngài, thì ông ta lại không màng. Cũng vậy,
các thầy Lêvi thường hay đeo bảng khắc lề luật ở trước ngực, nhưng luật của
tình yêu thì ông lại nhẫn tâm dẫm đạp, để mặc người bị nạn nằm đó chờ chết. Còn
người Samaritanô ngoại giáo thì khác. Anh ta không biết chút gì về lề luật trên
lý thuyết, nhưng trong thực hành, ông lại quá tuyệt vời.
Sự
ích kỷ và vô tâm nơi mỗi người, thường xuất phát từ thái độ tự mãn mà chúng ta
vẫn hay có. Trong Tin mừng Matthêu chương 18, Chúa nặng lời chỉ trích thái độ
trịch thượng, khoe khoang của những người biệt phái và ký lục giả hình. Họ là
những con người bề ngoài xem ra rất đạo đức nhưng trong lòng thì rống tuếch, chẳng
khác gì mồ mả sơn phết bên ngoài. Cũng thế, hai ‘đấng bậc’ mà Chúa nhắc đến hôm
nay, Thầy tư tế và Thầy Lêvi, đã hoàn toàn tỏ ra vô cảm trước nỗi đau của đồng
loại. Họ vẫn tự cho mình là những người đạo đức, không dám sờ chạm đến xác chết
vì sợ bị nhiễm uế. Nhưng sự vô cảm và ích kỷ lại chính là tình trạng nhiễm uế
ghê tởm nhất từ chính bên trong tâm hồn của họ. Chúng ta cũng dễ rơi vào tình
trạng giống vậy. Ông Wilberforce, một nhà tu đức đã nói: “Chắp tay lại để cầu
nguyện thì rất tốt, nhưng biết mở tay ra để đến với anh em, nhất là những con
người cùng khổ, thì vẫn tốt hơn.”
Cho
thì có phúc hơn là nhận.
Đây
là điều Chúa đã nói với Phaolô năm xưa, cũng như nói với chúng ta ngày hôm nay.
Gương mẫu của người Samaritanô rất cụ thể và sống động, bởi vì ông ta đã biết
cho đi. Nhưng trên hết, chúng ta hãy nhìn vào chính nguyên mẫu nơi Chúa Giêsu.
Ngài đã cho đi tất cả, ngay cả mạng sống. Ngài không còn giữ lại chút gì cho
mình. Triết gia vô thần Jean Paul Satre đã từng tuyên bố: “Tha nhân là hỏa ngục”.
Ngược lại, Chúa Giêsu lại mạnh mẽ khẳng quyết: “Ai làm những điều tốt cho tha
nhân là làm cho chính Ngài” (x. Mt 25). Trên Thập giá, Chúa bị mọi người hắt hủi
và mỉa mai, từ những kẻ qua đường đến lính gác và đám đông. Những con người này
đã hoàn toàn vô cảm trước nỗi thống khổ của Chúa. Chỉ duy nhất một mình ông
Thánh ăn trộm đã tỏ lòng thương cảm đối với Ngài: “Còn ông này, ông có làm gì
nên tội…” Từ trái tim biết rung lên giai điệu yêu thương ấy, tên trộm đã được
biến đổi và trở nên một vị thánh lớn.
Kết luận
Tác
giả Lý Thanh Thảo có viết một câu chuyện rất ngắn.
Trên
một chiếc xe hơi đời mới, một bà mẹ trẻ đang dỗ đứa con.
-
Ăn thêm một cái nữa đi con, mẹ thương.
-
Ngán quá, con không ăn đâu, đứa bé phụng phịu.
-
Ráng ăn một cái nữa, ngoan nào.
-
Con nói không ăn mà, vứt đi, vứt nó đi.
Thằng
bé lắc đầu quầy quậy, lấy tay gạt mạnh. Chiếc bánh kem văng ra khỏi cửa xe rơi
xuống đường sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy nhanh.
Hai
đứa trẻ lem luốc đang móc rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng trơ vội xô đến
nhặt. Mắt chúng sáng rực dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy cái bánh lấm
láp, đứa em gái nuốt nước miếng bảo thằng anh trai:
-
Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.
Thằng
anh phùng má thổi. Bụi đời đã dính chặt chẳng chịu đi cho. Đứa em cũng sốt ruột
ghé miệng thổi tiếp. Cái miệng háu đói của chúng làm cái bánh rơi tõm xuống cống
hôi hám.
-
Ai bảo anh Hai thổi mạnh làm chi. Con bé nói rồi khóc thút thít.
- Ừ, thì tại anh. Nhưng kem còn dính
tay anh đây này. Cho em 3 ngón, anh chỉ liếm 2 ngón thôi.
Những
đứa trẻ đường phố tuy nghèo, nhưng rất thơ ngây và đầy ắp tình người. Chúng biết
nhường nhịn và đùm bọc lẫn nhau.
Còn
chúng ta thì sao? Chúng ta có sống quảng đại với nhau hay chỉ sống ích kỷ và hẹp
hòi giống như thầy Lêvi hoặc Thầy tư tế mà Chúa nói tới hôm nay.
(Suy niệm của Lm. G.B. Trần Văn Hào SDB)
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 10/11/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXI MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 03/11/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXX MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 27/10/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXIX MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 20/10/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXVIII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 13/10/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXVII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 05/10/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXVI MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 29/09/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 22/09/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXIV MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 15/09/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXIII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 08/09/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 01/09/2024
SUY NIỆM LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XVI MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 21/07/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XIII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 30/06/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XII MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 23/06/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT XI MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 16/06/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT X MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM B - Ngày 09/06/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT LỄ MÌNH VÀ MÁU THÁNH CHÚA - NĂM B - 02/06/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT LỄ CHÚA BA NGÔI - NĂM B - 26/05/2024
LỜI CHÚA & SUY NIỆM CHÚA NHẬT CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG - NĂM B - 19/05/2024