"Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời."
BÀI ĐỌC I
Lời Chúa trong sách Đệ nhị luật (8,2-3,14b-16a).
Khi ấy, ông Mô-sê nói với dân Ít-ra-en rằng : "Anh em phải nhớ lại tất cả con đường mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã dẫn anh em đi suốt bốn mươi năm nay trong sa mạc, để bắt anh em phải cùng cực ; như vậy Người thử thách anh em cho biết lòng dạ anh em, xem anh em có giữ các mệnh lệnh của Người hay không. Người đã bắt anh em phải cùng cực, phải đói, rồi đã cho anh em ăn man-na là của ăn anh em chưa từng biết và cha ông anh em cũng chưa từng biết, ngõ hầu làm cho anh em nhận biết rằng người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn sống nhờ mọi lời miệng Đức Chúa phán ra.
Anh em đừng quên Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ. Người đã dẫn anh em đi trong sa mạc mênh mông khủng khiếp, đầy rắn lửa và bọ cạp, trong miền đất khô cằn không giọt nước. Người đã khiến nước từ tảng đá hoa cương chảy ra cho anh em uống. Trong sa mạc, Người đã cho anh em ăn man-na, thức ăn mà cha ông anh em chưa từng biết.
THÁNH VỊNH 147
R/ Giê-ru-sa-lem hỡi, nào tôn vinh Chúa !
Giê-ru-sa-lem hỡi, nào tôn vinh Chúa!
Này Xi-on, hãy ca ngợi Thiên Chúa của ngươi!
Then cửa nhà ngươi, Chúa làm cho thêm chắc,
con cái trong thành, Người giáng phúc thi ân.
Cõi biên cương, Người thiết lập hoà bình,
và cho ngươi no đầy lúa mì tinh hảo.
Người tống đạt lệnh truyền xuống đất,
lời phán ra, hoả tốc chạy đi.
Chúa bày tỏ lời Người cho nhà Gia-cóp,
chiếu chỉ luật điều cho Ít-ra-en.
Chúa không đối xử với dân nào như vậy,
không cho họ biết những điều luật của Người.
BÀI ĐỌC II
Thư thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô (10,16-17).
Thưa anh em, khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Ki-tô ư ? Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao ? Bởi vì chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể.
TIN MỪNG
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (6,51-58).
Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do thái rằng : "Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống". Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói : "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ? "Đức Giê-su nói với họ : "Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời".
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Lm. Giuse Trần Anh Dũng
"ÐỨC KITÔ LƯƠNG THỰC NUÔI SỐNG"
"Chính Ta là bánh hằng sống từ trời xuống ! Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, ấy là thịt mình Ta vì sự sống thế gian" (c.51). Ðức Giêsu là "bánh sự sống" nghĩa là ban sự sống thần linh (c.48), vì Người "là bánh hằng sống" (c.51).
Vì vậy khi Ðức Giêsu tự xưng là "bánh hằng sống" và khi bảo bánh ấy ban sự sống cho ai ăn nó vào là Ðức Giêsu đề cập đến "sự sống" theo nghĩa đầy đủ nhất, sự sống thần linh mà cái chết thân xác sẽ không thể nào hủy diệt được : "Lạy Chúa, đối với các tín hữu Chúa, sự sống thay đổi chứ không mất đi" (Kinh Tiền Tụng thánh lễ an táng).
Ðối với chúng ta, sự sống thể lý mà chúng ta có kinh nghiệm nhiều hơn, chiếm chổ quan trọng nhất; sự sống siêu nhiên xem ra thường ít quan trọng và mơ hồ. Phải sửa sai quan niệm chúng ta theo quan niệm Ðức Kitô. Khi Người đứng trước một kẻ nào chỉ chết cách thể lý, như trước đứa con gái Giairô hay trước mồ anh Ladarô, thì Ðức Kitô gọi cái chết là một "giấc ngủ" (Mt.9,24; Ga.11,11). Do vậy từ ngữ đạo gọi địa điểm chôn người chết là "cimetière : coemeterium : phòng ngủ". Trong các hang toại đạo tại Roma, khách hành hương thường thất khắc dòng chữ sau đây : "Vivas in Deo : Hãy sống trong Thiên Chúa".
"Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời và Ta sẽ cho nó sống lại trong ngày sau hết" (c.54). Trong bản văn hôm nay, chúng ta nhận thấy Ðức Giêsu không nói là "thân thể" Người như trong lời thiết lập Bí tích ở Nhà Tiệc ly; nhưng nói "thịt" của Người. Ví thế, diễn từ này của Thánh Gioan đưa chúng ta trở về một câu nói trong Bài tựa Tin Mừng của ông : Ngôi Lời Thiên Chúa đã hóa thành "nhục thể" (xác thịt).
Như vậy, khi tông đồ Gioan tuyên bố : "Ngôi Lời đã hóa thành xác thịt" nghĩa là Ngôi Lời thật sự ở nơi chúng ta đang ở, Người ở giữa chúng ta, Người chia sẻ sự sống chúng ta, Người chia sẻ không gian và thời gian của chúng ta, Người chia sẻ cuộc hiện hữu của chúng ta : Chúng ta có thể và phải tìm Thiên Chúa vĩnh cửu ở đây, trong trần gian này. Nếu điều đó đúng với Ðức Kitô lịch sử thì cũng đúng với Ðức Giêsu Thánh Thể. Vì trong Bí tích Thánh Thể, Người hiến thân cho chúng ta hoàn toàn, thực sự, dù dưới một phương thức hiện diện khác với phương thức hiện diện ở Palestin. Trong Thánh Thể, Ðức Giêsu đã sống lại vinh hiển và biến hình vinh quang. Và vì Người mang trong mình sự sống muôn đời, nên Ðức Kitô cũng có thể làm cho chúng ta được hằng sống.
Ăn thịt Ðức Kitô hay ăn Ðức Kitô trong Thánh Thể là phương thế duy nhất giúp chúng ta tránh được lâu dài bệnh thiếu máu thiêng liêng và cái chết. Ăn Ðức Kitô là sống bằng Ðức Kitô. Việc đón nhận Thánh Thể đều đặn ngay từ bây giờ là một cách vững chắc bước vào giai đoạn đầu đời sống vĩnh hằng, là ân sủng triển nở về sau trong vinh quang thị kiến hồng phúc, trong sự sống lại của thân xác vinh hiển vào ngày cánh chung.
Lm. Giuse Trần Anh Dũng
(viết theo Nil Guillemette, SJ.,
"Chú Giải Phúc Âm Chúa Nhật Năm A",
Giáo Hoàng Học Viện Thánh Piô X, Ðà Lạt,1975)