LỄ THÁNH GIA THẤT - Năm C
27.12.2015
''Sau ba ngày,
hai ông bà mới tìm thấy con trong
Ðền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy.''
BÀI ĐỌC I
Lời Chúa trong sách Sa-mu-en quyển thứ nhất (1,20-22 ; 24-28).
Ngày qua tháng lại, bà An-na thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en, vì bà nói : "Tôi đã xin Ðức Chúa được nó." Người chồng là En-ca-na lên với cả gia đình để dâng hy lễ thường niên cho Ðức Chúa và để giữ trọn lời khấn hứa của mình. Bà An-na không lên, vì bà nói với chồng : "Ðợi cho đến khi đứa trẻ cai sữa đã. Khi đó em sẽ đưa nó đi, nó sẽ ra mắt Ðức Chúa và sẽ ở lại đó mãi mãi."
Sau khi cai sữa cho con, bà đưa nó lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai thùng bột và một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà Ðức Chúa tại Si-lô ; đứa trẻ còn nhỏ lắm. Họ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Ê-li. Bà nói : "Thưa ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề : tôi là người đàn bà đã đứng bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với Ðức Chúa. Tôi đã cầu nguyện để được đứa trẻ này, và Ðức Chúa đã ban cho tôi điều tôi đã xin Người. Ðến lượt tôi, tôi xin nhượng nó lại cho Ðức Chúa. Mọi ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho Ðức Chúa." Và ở đó, họ thờ lạy Ðức Chúa.
THÁNH VỊNH 83
Lạy Chúa, phúc thay người ở trong nhà Chúa.
Lạy Chúa Tể càn khôn, cung điện Ngài xiết bao khả ái.
Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi
mong tới được khuôn viên đền vàng.
Cả tấm thân con cùng là tấc dạ
những hướng lên Chúa Trời hằng sống mà hớn hở reo mừng.
Phúc thay người ở trong thánh điện
họ luôn luôn được hát mừng Ngài.
Phúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh,
ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương.
Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn,
xin đoái nghe lời con cầu nguyện.
Lạy Chúa là khiên mộc chở che,
xin thương xem nhìn đến
gương mặt đấng Ngài đã xức dầu.
BÀI ĐỌC II
Lời Chúa trong thư thứ nhất của thánh Gio-an tông đồ (3,1-2 ; 21-24).
Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào, đến nỗi chúng ta được gọi là con Thiên Chúa mà thực sự chúng ta làcon Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người. Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa ; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ðức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
Anh em thân mến, nếu lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên Chúa. Và bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta được người ban cho, bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Người và làm những gì đẹp ý Người. Ðây là điều răn của Người : chúng ta phải tin vào danh Ðức Giêsu Kitô, Con của Người, và phải yêu thương nhau, theo điều răn Người đã ban cho chúng ta. Ai tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, đó là nhờ Thần Khí, Thần Khí mà Người đã ban cho chúng ta.
TIN MỪNG
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Lu-ca (2,41-52).
Hằng năm, cha mẹ Ðức Giêsu trẩy hội đền Giêrusalem mừng lễ Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, theo tập tục ngày lễ. Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giêsu thì ở lại Giêrusalem, mà cha mẹ chẳng hay biết. Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giêrusalem mà tìm.
Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Ðền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. Ai nghe cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đáp của cậu. Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : "Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con !" Người đáp : "Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?" Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng. Còn Ðức Giêsu, ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Phó tế Gioan Nguyễn Sơn
GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC
Đọc Tin Mừng lễ hôm nay, tôi được đánh động bởi ý tưởng : Bấy giờ Chúa Giêsu đã lên mười hai tuổi, cùng với Thánh Giuse và Đức Maria trở về làng nhỏ Nagiarét, và Ngài vâng lời hai ông bà. Tôi suy nghĩ về đức vâng lời của các con đối với cha mẹ. Tôi chia vui với những phụ huynh được những mặt con ngoan hiền… Tôi chia sẻ với những cha mẹ đang chịu đựng những đứa con cứng đầu, không nghe lời… Nhiều khi không phải là những đứa con 12 tuổi, mới lớn lên, nhưng là những ‘người con vừa tới tuổi trưởng thành muốn đòi hỏi tự do, muốn tỏ ra là người lớn, muốn sống theo ý riêng…
Sách Huấn Ca hôm nay nói với các bạn trẻ những lời thật đẹp : ‘Thiên Chúa suy tôn người cha trong con cái, củng cố quyền lợi người mẹ trên đàn con. Ai thảo kính cha mẹ là như được một kho tàng, và đem lại cho cha mẹ một niềm vui lớn lao… Ai vâng lời cha sẽ làm đẹp lòng mẹ…’ (bài đọc 1)...
Nhưng một điều chắc chắn, là để ‘con cái biết nghe lời cha mẹ’ thì điều tiên quyết là ‘ cha mẹ phải cho con cái thấy mỗi ngày cha mẹ biết kính nể nhau, thương yêu nhau’ như lời khuyên của Thánh Phaolô hôm nay : ‘Cha mẹ là những người được Thiên Chúa yêu thương, mỗi người hãy măc lấy tâm tình từ bi, nhân hậu , khiêm cung, ôn hòa, nhẫn nại, chịu đựng lẫn nhau và tha thứ cho nhau… trên hết phải yêu thương nhau, phải làm cho vợ chồng, cha mẹ, con cái luôn sống trong sự hiệp nhất và bình an…’ (bài đọc 2).
Đó là một gia đình hạnh phúc được ca ngợi trong bài Thánh Vịnh hôm nay :
• Phúc thay cho người cha biết kính sợ Thiên Chúa, biết ăn ở theo đường lối của Ngài.
• Phúc thay cho người mẹ sống như ‘những cây nho sai hoa trái trong gia đình’.
• Cả cha lẫn mẹ sẽ được diễm phúc nhìn thấy con cái lớn lên như những chồi non của cây dầu ôliu, là nguồn phú túc dành cho những bậc cha mẹ biết kính sợ Chúa và thương yêu nhau (diễn ý Thánh Vịnh 127).