CN 4 MÙA VỌNG - Năm C
20.12.2015
BÀI ĐỌC I
Bài trích sách Tiên Tri Mi-ca (5, 2-5a).
Đây lời Chúa phán : Phần ngươi, hỡi Bê-lem Ép-ra-tha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giu-đa, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Ít-ra-en. Nguồn gốc của Người có từ thời trước, từ thuở xa xưa. Vì thế, Ðức Chúa sẽ bỏ mặc Ít-ra-en cho đến thời một phụ nữ sinh con. Bấy giờ những anh em sống sót của người con đó sẽ trở về với con cái Ít-ra-en. Người sẽ dựa vào quyền lực Ðức Chúa, vào uy danh Ðức Chúa, Thiên Chúa của Người mà đứng lên chăn dắt họ. Họ sẽ được an cư lạc nghiệp, vì bấy giờ quyền lực Người sẽ trải rộng ra đến tận cùng cõi đất. Người sẽ chiến thắng Át-sua Chính Người sẽ đem lại hoà bình.
THÁNH VỊNH 79
Đáp : Lạy Thiên Chúa, xin phục hồi chúng con,
xin tỏa ánh tôn nhan rạng ngời để chúng con được ơn cứu độ.
Lạy Mục Tử nhà Ít-ra-en,
Ngài là Đấng ngự trên các thần hộ giá,
Xin khơi dậy uy dũng của Ngài,
đến cùng chúng con và thương cứu độ.
Lạy Chúa Tể càn khôn, xin trở lại,
tự cõi trời, xin ngó xuống mà xem,
xin Ngài thăm nom vườn nho cũ,
bảo vệ cây tay hữu Chúa đã trồng,
Xin giơ tay bênh vực Đấng đang ngồi bên hữu
là con người được Chúa ban sức mạnh.
Chẳng khi nào chúng con xa Chúa nữa,
xin được sống để chúng con xưng tụng danh Ngài.
BÀI ĐỌC II
Bài trích thơ gởi tín hữu Do thái (10, 5-10).
Anh em thân mến, khi vào trần gian, Ðức Kitô nói : Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xóa tội. Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con. Trước hết, Ðức Kitô nói: Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền Rồi Người nói : Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới. Theo ý đó, chúng ta được thánh hóa nhờ Ðức Giêsu Kitô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.
TIN MỪNG
Bài trích Phúc âm theo Thánh Luca (Lc 1, 39-45 )
Hồi ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được trần đầy Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng : "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được phúc này là Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi như vậy ? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Lm. Giuse Trần Anh Dũng
CUỘC THĂM VIẾNG
"Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa." (c.35). Quyền năng Đấng Tối Cao sẽ "bao phủ", "rợp bóng" Đức Maria, giống như Đám Mây chói sáng "bao phủ" Lều Tạm của Môsê (Xuất hành 40, 35) tượng trưng việc Giavê hiện diện vinh quang giữa dân Israel. Gợi lên sự tương đồng giữa Đức Trinh Nữ Maria và Hòm Bia Giao Ước.
Đức Maria là Hòm Bia Giáo Ước mới, Mẹ mang trong mình Đấng Thánh, Mạc Khải của Thiên Chúa, Nguồn ân phúc, Nguồn ơn Cứu Độ. Hoàn toàn giống tổ phụ Abraham, cha các kẻ tin. Đức Maria tin vào Lời Chúa loan báo cho mình một việc xem ra không thể được : một trinh nữ sẽ làm mẹ. Vì thái độ Mẹ Maria đơn sơ, khiêm tốn và sống gần gũi Thiên Chúa nên Mẹ biết rằng không có gì mà Thiên Chúa không thể làm được (1, 37).
Đức Maria đon đả ra đi tiến lên miền núi, cuộc hành trình vất vả, vội vàng, viếng thăm người chị họ Elisabeth, Đức Maria vội vã đem Chúa Giêsu đến cho người khác. Đức Maria, Mẹ Chúa Giêsu đã thưa "Vâng" trong sự tuân phục đầy niềm tin. Lịch sử cứu rỗi dân tộc Israel khởi đầu bằng hành động đức tin của Tổ phụ Abraham cùng với bà vợ son sẻ đi về một miền đất xa xăm với một lý do duy nhất là vì tiếng gọi của Thiên Chúa và lời hứa cho ông một dòng dõi đông như sao trời cát bể (Sáng Thế 12, 1-5). Bây giờ lịch sử cứu rỗi nhân loại cũng bắt đầu bằng một hành động đức tin : Đức Maria, thiếu nữ Sion, tin vào Lời Chúa loan báo rằng, dù là trinh nữ, Người cũng sẽ trở nên Mẹ của Đấng Thiên Sai (Messia).
"Maria chổi dậy và đon đả ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđa". Thành xứ Giuđa này, theo như tác giả Luca xác định là một miền núi, phải nằm trong vùng ven Giêrusalem; có một truyền thống từ thế kỷ thứ tư, đồng hóa thành này với làng Ain-Karim, nằm về phía tây thành Giêrusalem chừng sáu cây số rưỡi. Cuộc hành trình đi đến đó mất chừng ba hay bốn ngày đường. Được sống gần Đức Maria là nguồn vui sâu xa đối với Bà Elisabeth và Thánh Gioan Tẩy Giả, vì họ linh cảm rằng Mẹ mang Đấng Cứu Độ đến cho họ. Theo Công đồng Vaticanô II, Đức Maria là Mẹ Giáo Hội, Mẹ quan tâm đến từng mỗi con cái và tìm mói cách mang đến cho nhân loại nguồn ơn cứu độ là chính Đức Giêsu Kitô.
Đức Maria đon đả ra đi tiến lên miền núi. Cuộc hành trình vất vả nhưng Mẹ vẫn luôn vội vàng, bất kể khó khăn, vì Mẹ Maria cứu mang "Ngôi Lời của Thiên Chúa". "Ngôi Lời" đi từ trời xuống thế, từ Nadarét đến giêrusalem; từ Giêrusalem đến Giuđêa, Samaria và cho đến tận cùng trái đất.
Đức Maria vội vã đem Đức Giêsu đến cho mọi người. Đó cũng là sứ mệnh đặc biệt của mỗi người Kitô hữu chúng ta : sứ mệnh truyền giáo. Trong đời sống ngày thường, chúng ta có bổn phận trung thành làm chứng Đức Giêsu sống trong chúng ta và thôi thúc chúng ta gieo rắc ánh sáng niềm tin yêu, vui tươi an bình và hy vọng chan hòa cho mọi người trong gia đình, cộng đoàn, khu phố, công sở, cho một thế giới đang bị khủng hoảng kinh tế và môi trường xã hội u buồn tăm tối.
(viết theo Nil Guillemette, SJ., "Chú Giải Phúc Âm Chúa Nhật Năm C", Giáo Hoàng Học Viện Thánh Piô X, Đà Lạt, 1975
-----------
Lm. Gioan Vũ Minh Sinh (2012)
Đức Maria với Mùa Vọng
Chúng ta đang sống trong những ngày cuối của Mùa Vọng, mùa của đợi chờ, hy vọng, cậy trông. Đã đến lúc chúng ta cần dọn lòng và mở lòng ra để đón Chúa đến. Chúng ta được mời gọi sống lời thánh Gioan Tẩy Giả đã loan báo: Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi (Mc 1,3). Và lời của ngôn sứ Isaia: Mọi thung lũng hãy lấp cho đầy, mọi núi cao hãy bạt cho phẳng, mọi con đường quanh co hãy nắn cho ngay (Is 40,3).
Ngày nay mỗi năm chúng ta chỉ sống khoảng một tháng Mùa Vọng. Còn dân Ít-ra-en xưa đã sống Mùa Vọng hàng bao thế kỷ. Họ đã sống trong niềm hy vọng mà Thiên Chúa đã khơi lên nơi Abraham, rồi niềm hy vọng ấy cứ dần phát triển nơi hậu duệ của ông. Nhưng sự mong đợi, cậy trông ấy chỉ lên đến tột đỉnh của nó nơi lòng Đức Trinh Nữ Maria, khi mà thánh Phao-lô gọi là “thời viên mãn” (Gl 4,4). Quả thực Đức Maria là tột đỉnh niềm cậy trông của Ít-ra-en.
Ta có thể nói như thế là vì Mẹ đã được phúc đón nhận và cưu mang trong chính cung lòng của Mẹ, Đấng mà dân Ít-ra-en và muôn dân đã ngóng đợi bao ngàn năm. Tất nhiên Đức Maria đã được ơn vô nhiễm nguyên tội, tức là được tiền định để cưu mang Con Thiên Chúa như chính Công Đồng Va-ti-ca-nô II khẳng định (Gs 56). Nhưng có lẽ ta không nên nhìn Đức Maria với khía cạnh được tiền định để rồi quên rằng Mẹ cũng là một con người như bao nhiêu người, quên rằng Mẹ là một thiếu nữ Do Thái, một con người cũng đã kết hôn, vì chắc hẳn ít nhiều Mẹ cũng mang hy vọng là được làm mẹ Đấng Thiên Sai. Vì vậy mà chúng ta đã thấy Mẹ mừng vui thế nào, Mẹ đã reo lên, đã hát lên khi nghe bà Ê-li-sa-bét khen là người có phúc vì được cưu mang Con Thiên Chúa. Một tiếng reo khôn tả, như tin chiến thắng sau bao phen thất bại, như tin giải phóng sau bao phen nô lệ.
Giống như bao phụ nữ Do Thái khác, chắc hẳn Mẹ Maria cũng đã nhận được một nền giáo dục khá đơn giản, đó là sống trong niềm trông cậy, chờ đợi Đấng Thiên Sai. Mẹ cũng mong đợi Đấng Thiên Sai mau đến. Nhưng ta có thể chắc chắn một điều là nơi Mẹ Maria có sự khác biệt với những thiếu nữ Do Thái khác, sự khác biệt ấy chính là tâm tình sống niềm trông đợi Đấng Thiên Sai của Mẹ.
Nhờ có ân sủng, Mẹ đã hiểu hơn ai hết giá trị của niềm trông cậy. Nhờ hằng suy niệm Lời Chúa, Mẹ đã thấy được và cảm được rằng Thiên Chúa đã cất giấu trong những trang sách huyền diệu một bí mật quí hoá nhất của Người. Nên đối với Mẹ, đợi chờ Đấng Thiên Sai, vị Cứu Tinh được đoan hứa, đã trở nên hình thức quen thuộc trong những khát vọng đạo đức của Mẹ. Mẹ đã thấm nhuần lời các ngôn sứ loan báo là ơn cứu độ đã gần kề. Đặc biệt là lời loan báo của ngôn sứ Isaia: Này đây một người nữ sẽ thụ thai và sinh một con trai… (Is 7,14). Thiên Chúa không thể chậm trễ cứu những kẻ Người thương.
Mẹ Maria đã đặt để trong niềm cậy trông của mình một tâm tình mãnh liệt như chưa từng có trước đó. Mẹ đã sống niềm cậy trông, đã đón nhận mầu nhiệm nhập thể trong từng giây, từng phút trong cuộc đời của Mẹ. Mẹ đã luôn lắng nghe và đem ra thực hành ý Chúa trong đời của Mẹ. Mẹ đã có một khát vọng mãnh liệt về ngày hiển trị của Đấng Cứu thế. Chính vì thế Mẹ là tột đỉnh niềm cậy trông của Ít-ra-en. Mẹ đã thu tóm tất cả quá khứ nơi mình và nâng nó lên tới độ cao đặc biệt, để chuẩn bị bước sang tương lai chung cuộc, đó là Con Thiên Chúa xuống thế làm người.
Ta thấy Mẹ thật là mẫu gương tuyệt vời trong việc đón nhận Đấng Cứu Thế. Ta thấy chính lòng mong đợi của Mẹ đã có một giá trị đặc biệt. Bởi Mẹ biết rằng, để cho mầu nhiệm nhập thể có thể được thực hiện, Thiên Chúa đòi hỏi phải có một niềm cậy trông, một sự mong đợi mãnh liệt để Người thực hiện lời hứa của mình. Vì thế, ta có thể nói rằng Ngôi Lời đã thành hình trong tư tưởng, trong tâm tình, trong cách sống của Mẹ trước khi tượng thai trong cung lòng của Mẹ. Thiên Chúa đã muốn Mẹ trở nên Mẹ của Đấng Cứu Thế bằng tất cả tâm hồn Mẹ, chứ không chỉ cưu mang Con của Người trong thân xác mà thôi. Ta biết rằng việc truyền tin là một sự can thiệp bất ngờ của Thiên Chúa và nó đã khiến Mẹ hết sức sửng sốt, thế nhưng sự can thiệp này đã được chuẩn bị bằng một niềm mong đợi chín mùi của Mẹ.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã khát khao mong đợi Đấng Thiên Sai và Thiên Chúa đã thực hiện lời hứa của Người nơi Mẹ. Mẹ thật có phúc, vì đã tin. Xin Mẹ giúp chúng con luôn biết chuẩn bị tâm hồn, biết lắng nghe và suy gẫm Lời Chúa, biết khát vọng mãnh liệt Đấng Thiên Sai ngự vào lòng, biết sửa đổi tâm hồn và dọn dẹp tâm hồn để đón nhận ơn cứu độ bằng tất cả lòng tin.